Cuộc sống của cô ý sẽ mãi bình lặng như vậy nếu Chương Tranh Lam ko một đợt nữa xuất hiện. Anh hối hận rồi, thực sự ân hận hận rồi.




Bạn đang xem: Em đứng trên cầu ngắm phong cảnh người đứng dưới cầu lại ngắm em

*

Thể loại: hiện nay đại, 419, nam chủ yếu thâm tình, ngược nam, HEĐộ dài: 50 chương + 2 ngoại truyện
Tình trạng: trả - đã xb và đưa thể thành phim.Văn án:“Em, ôm mối tình câm lặng suốt thời thanh xuân tươi vui nhất. Fan ấy đi, em cũng trở thành đám mây bập bềnh phiêu dạt, mơ hồ, mông lung… Mười chín năm trời bự lên cùng người ấy, lại mất năm năm nhằm thực hiện toàn bộ những niềm mơ ước của tín đồ ấy… có phải bạn ấy với anh về xoa dịu trái tim em?
Anh, ôm nỗi lưu giữ nhung em cho dù chỉ gặp mặt nhau một lượt duy nhất. Những năm sau gặp gỡ lại, em vẫn như một nỗi ám ảnh mơ hồ, níu giữ anh tất cả khi anh chìm vào giấc ngủ, để rồi sau đó, anh trở thành kẻ ngốc vày cứ mải miết đi theo vết chân em. Tất cả sao đâu lúc anh nói, chỉ cần anh yêu em là đủ…Khi em đứng trên mong ngắm phong cảnh, em tất cả biết rằng, fan đứng trên lầu lại ngắm em…” *

Tiêu Thủy Quang mê thích Vu Cảnh Lam. Đây là vấn đề mà cô chắc chắn rằng nhất vào suốt trong thời hạn tháng thanh xuân mơ hồ của mình. Cô phân vân từ thời điểm nào mình ban đầu thích anh, mê thích ngắm tầm dáng trầm mang của anh, ngắm đôi mắt tĩnh lặng của anh, nghe hóa học giọng từ tốn mạch lạc mà ấm cúng của người đàn ông ấy.Chỉ vày một lời nói “Anh hóng em”, Thủy Quang âm thầm cố gắng, nỗ lực thi vào trường đh của anh, cố gắng để xua đuổi kịp bước đi anh, nhằm gần anh hơn một chút. Vậy nhưng mà khi cô đến, anh đã không có gì ở đó đợi cô được rồi.Chương Tranh Lam ưa thích Tiêu Thủy Quang. Đó là vấn đề mà yêu cầu đến 2 năm sau chạm mặt lại, anh new dám thừa nhận. Phê chuẩn mình bắt buộc quên được cô gái ấy, dù cho người ấy thậm chí là còn ko thể nhận ra anh. Chấp nhận rằng chỉ sau một lần tình cờ chạm mặt gỡ, sau một đêm mặn nồng nháng qua, anh vẫn ghi nhớ mãi không quên. Để rồi khi tình cờ gặp mặt lại cô, anh mới biết mình dường như không thể xoay đầu được nữa rồi…Tình cho tự thuở nào, chết vẫn còn đó sâu đậm…Lần trước tiên Chương Tranh Lam thấy được Tiêu Thủy quang là khi bắt gặp cô đang ngồi trên sảnh trường đại học khóc mang đến tuyệt vọng. Chính anh cũng không hiểu biết vì sao mình lại có tuyệt hảo mạnh mẽ với cô cho thế. Lần đồ vật hai gặp gỡ là khi cô bị người ta vứt thuốc trong quán bar. Anh đã cứu vãn cô, định đưa cô đến dịch viện, cơ mà cô đã bao phủ lấy anh.Chỉ một câu “Lam, anh hãy ôm em đi”, anh biết bạn dạng thân mình đã đắm chìm vô cùng thảm hại. Trải sang 1 đêm hoan ái mặn nồng, ngày tiếp theo cô cấp vã tách đi, ko một lần ngoảnh lại chú ý anh. Cô mong muốn xóa sạch kí ức sai trái ấy, chỉ từ mình anh vẫn tiếp tục mãi ghi nhớ nhung.Hai năm tiếp theo tình cờ chạm chán lại, Chương Tranh Lam new phát hiện nay ra, bản thân thật sự không quên được. Anh cứ vô thức mong mỏi đến ngay sát cô hơn, ao ước biết mọi thông tin về cô. Duyên phận khiến cho hai bạn cứ vô tình gặp mặt nhau. Cô nhận biết anh, mong muốn trốn tránh anh cơ mà càng như vậy, Chương Tranh Lam càng ước ao đến ngay gần cô. Anh ban đầu mặt dày theo xua cô, dùng hết phần đông thủ đoạn chỉ nhằm cô để ý đến anh. Anh tin rằng, sớm muộn cũng có một ngày, cô đang cảm đụng trước tấm chân thành này của anh.Tiêu Thủy Quang là 1 trong những người hững hờ bởi trái tim cô đang chết. Vu Cảnh Lam mất rồi, fan ấy đã không giữ lời hứa sẽ đợi cô. Cô mang đến mảnh đất không quen này, ngắm bầu trời anh đã từng có lần ngắm, học tập ở ngôi ngôi trường anh đã từng có lần học, nuôi một chú chó ngày xưa anh yêu thích nuôi, giẫm lên vết chân của anh ấy ấy nhưng đi, luôn luôn lặp đi lặp lại trong đầu rằng “Anh ấy đang đợi mình”. Hơn một lần, La Trí - chúng ta thuở nhỏ của cả nhì người, đã phải hét lên rằng: “Vu Cảnh Lam, cậu kéo cô ấy đi cùng luôn cho xong”.Bởi vậy, khi tất cả một người đàn ông tự dưng xông vào cuộc sống đời thường của cô, nói phù hợp cô, cố kỉnh chấp theo đuổi cô, sử dụng mọi cách để bám đem cô, cô thực sự đang không biết làm cụ nào nước ngoài trừ lạnh lùng xua đuổi anh. Nhưng lại người lũ ông này là một kẻ phương diện dày vô sỉ, bất chấp mọi thủ đoạn, không lúc nào biết nói lí lẽ.Cô càng xua đuổi, anh lại càng lấn tới, cô càng lạnh lùng, anh lại càng nhiệt tình theo đuổi. Cô không có biện pháp như thế nào với anh, chỉ đành để mặc anh muốn làm cái gi thì làm. Tuy nhiên càng vậy, người lũ ông này càng lấn tới. Cô dần dần bị anh tạo cho cảm động, dần dần coi việc anh ở bên cạnh như một thói quen…Anh nói rằng, Thủy Quang, hãy thử gật đầu anh đi.Anh nói rằng, Thủy Quang, anh đang đối xuất sắc với em, nhất định sẽ đối xuất sắc với em, chỉ đối xuất sắc với em…Anh nói rằng, Thủy Quang, chỉ cần anh yêu em là đủ rồi,… bất luận em có nghiêm túc hay không…Thủy Quang suy nghĩ rằng, cô thực sự mệt mỏi rồi. Năm năm qua, cô sống như 1 bóng ma đồ vật vờ, bây chừ rốt cuộc cũng có thể có người nguyện ý kéo cô ra. Fan ấy nói rằng, nếu khoảng cách giữa hai người là 1 trong nghìn bước, thì cô ko phải làm những gì cả, chỉ cần đứng sống đấy thôi, chỉ việc không lùi lại, anh sẽ cách 1000 bước đến mặt cô. Fan ấy mặt dày dính lấy cô nhưng lại khiến cho cô cảm xúc thật nóng áp. Fan ấy quan tâm chăm sóc cho cô, khiến cô dựa dẫm, không hề cô đơn. Cô mong mỏi bước ra khỏi quá khứ rồi, đích thực muốn nhắm đến tương lai rồi, một tương lai gồm anh.Vậy mà, khi cô quyết định buông bỏ cục bộ quá khứ thì anh lại buông tay. Anh mệt mỏi khi nghĩ về rằng mình là chỉ nắm thân của tín đồ khác, suy nghĩ rằng sẽ không khi nào có thể sửa chữa thay thế được Vu Cảnh Lam trong tim cô. Anh từng nói chỉ việc anh yêu em là đủ, cơ mà rốt cuộc bao gồm anh lại chẳng thể kiên định đến cùng. Đúng vào trong ngày cô giã biệt quá khứ, mong muốn vào tương lai, anh lại rời quăng quật cô.Rời bỏ, ở đầu cuối thì cả hai người nam nhi cô yêu rất nhiều rời bỏ cô. Cô ko hận anh, chỉ là cảm thấy thật đau lòng. Cô tách khỏi thành phố này, rời ra khỏi quá khứ Vu Cảnh Lam, rời khỏi trái đất của Chương Tranh Lam. Hai mươi tứ tuổi, cô trở về quê hương, với một trái tim tràn đầy thương tổn. Có tương đối nhiều người theo đuổi tuy nhiên cô đã hết muốn yêu đương, cũng không còn tin vào tình cảm nữa.Cuộc sống của cô ấy sẽ mãi bình lặng như thế nếu Chương Tranh Lam không một lần nữa xuất hiện. Anh ăn năn hận rồi, thực sự hối hận hận rồi. Anh tưởng chừng mình rất có thể xa cô mà lại nỗi nhớ nhung cô còn to hơn nhiều nỗi đau cô không yêu mình. Anh không đúng rồi, thực sự sai rồi, hãy nhằm anh một lần tiếp nữa được chữa lành trái tim cô. Lần này, bọn họ sẽ bắt đầu lại nhé, không hề những hiểu nhầm nghi kị, chỉ còn yêu yêu thương như thuở ban đầu…“Chúng ta sẽ đi quá nhiều con đường, đúng có, không đúng có, nhưng trong khi lại bắt đầu chỉ đi một bước, chúng ta gặp nhau, tiếp nối anh nói cùng với em, anh thương hiệu là Chương Tranh Lam, em nói em thương hiệu Tiêu Thủy Quang.”Anh chẳng qua chỉ là đàn ông trai ích kỉ muốn đạt được tình yêu. Cô chẳng qua chỉ là cô bé ích kỉ mong mỏi giữ được chút ấm cúng cho riêng mình. Chúng ta yêu nhau, gồm mất, tất cả được, gồm ngọt ngào, cũng có thể có những tổn thương. Em đứng bên trên cầu, cảnh quan phương xa thật hoàn mĩ, nhưng lại hãy nhớ, anh vẫn mãi luôn ở trên lầu cao kia chờ đợi em. Có thể nào, trở về nhìn anh một chút, được không em?_____________" ": Trích trường đoản cú truyện
Em, ôm ái tình câm lặng suốt thời thanh xuân sáng chóe nhất. Người ấy đi, em cũng trở thành đám mây bồng bềnh phiêu dạt, mơ hồ, mông lung,...Mười chín năm trời béo lên cùng tín đồ ấy, lại mất năm năm trời nhằm thực hiện tất cả những giấc mơ của bạn ấy...Có phải bạn ấy sở hữu anh về xoa nhẹ trái tim em?
Anh, ôm nỗi ghi nhớ nhung em mặc dù chỉ gặp gỡ nhau một lần duy nhất. Nhiều năm sau gặp gỡ lại, em vẫn như 1 nỗi ám ảnh mơ hồ, níu duy trì anh tất cả khi anh chìm vào giấc ngủ, nhằm rồii sau đó, anh biến kẻ ngốc vị cứ mãi miết đi theo vết chân em. Tất cả sao đâu khi anh nói, chỉ cần anh yêu thương em là đủ...Khi em đứng trên cầu ngắm phong cảnh, em tất cả biết rằng, fan đứng trên lầu lại ngắm em...
*

*

我站在桥上看风景Vì loại tựa thu hút qua yêu cầu đã mạo mụi coi. Mình coi phim trước rồi new đọc sách. Phim vừa sâu sắc, ngôn từ tỉ mỉ, tuyến nhân thứ được đối chiếu sâu sắc cụ thể mà diễn viên lại toàn trai xinh gái đẹp. Truyện vừa dài, vừa lê thê, đọc hoàn thành nửa cuốn đã ước ao bỏ nửa. Đọc kết thúc rút ra kết luận là đừng phát âm quyển này mà lại hãy coi phim ấy ^^
*



Xem thêm: Tổng Hợp Đề Cương Ôn Thi Tuyển Sinh Lớp 10 Môn Văn Năm 2021, 45 Đề Ôn Thi Vào Lớp 10 Môn Ngữ Văn

Mua cuốn này do nghe bảo nói đến chủ đề yêu thương xa. Vậy nhưng đọc ngay sát hết truyện bắt đầu biết là chỉ tất cả đoạn đầu thôi. Truyện khởi đầu chính xác là phong thái của tác giả, nam bao gồm yêu từ ánh nhìn đầu tiên, nữ chính hơi hờ hững, cao ngạo. Nhưng sao đoạn sau hơi tương tự Hóa ra anh vẫn ở chỗ này của Tân Di Ổ vậy. Cũng chính là nam 9 căng thẳng mệt mỏi rồi buông tay, chị em chính thì phát hiện bao gồm thai rồi phá thai, sau cùng 2 người lại quay về bên nhau... Nhưng bạn tôi tuyệt hảo nhất lại là anh phái mạnh phụ Vu Cảnh Lam, tôi thấy thích hợp Cảnh Lam còn hơn cả Chương Tranh Lam ấy. Thiết nghĩ một tín đồ tài hoa như Vu Cảnh Lam mà lại chết trẻ vì thế thật ko công bằng. Hồi kia tôi từng nghe rằng fan tài hoa thường xuyên hay chết trẻ, cũng chính vì trời tị tị buộc phải mới bắt họ về thao tác cho trời. Cứ từng đoạn Thủy Quang ghi nhớ về Vu Cảnh Lam là tôi lại ý muốn khóc. Quả thật Cảnh Lam không rất nhiều là ái tình đầu bên cạnh đó là hoài bão mà Thủy Quang nhắm tới để triển khai xong mình. Nhưng khi anh mất đi, cô sát như không có chỗ bám víu, lừng khừng mình sống vì chưng điều gì, thật xứng đáng thương. Giá như Cổ Tây Tước rất có thể biến anh Lương cảnh sát là Vu Cảnh Lam thì tốt biết mấy, cho dù sao thì hai người dân có ngoại hình giống như nhau mà.