Kể về một kỉ niệm tuổi thơ mà em ghi nhớ mãi
Tổng hợp trên 100 bài văn đề cập về một kỉ niệm hồi thơ ấu làm em ghi nhớ mãi hay duy nhất với dàn ý cụ thể giúp học viên có thêm tài liệu tham khảo để viết văn hay hơn.
Bạn đang xem: Em hãy viết 1 bài văn kể về 1 kỉ niệm tuổi thơ mà em nhớ mãi
Dàn ý nói về một kỉ niệm hồi ấu thơ làm em nhớ mãi
Dàn ý – mẫu 1
1. Mở bài
Dẫn dắt, giới thiệu về kỉ niệm hồi thơ ấu làm em nhớ mãi: Kỉ niệm luôn mang về cho họ nhiều cảm giác đẹp đẽ. Đặc biệt là các kỉ niệm thời thơ ấu đã trở thành hành trang giá trị trong cuộc sống đời thường của tôi cho tới bây giờ. Với em vẫn còn nhớ mãi về kỉ niệm…
2. Thân bài
– thực trạng xảy ra:
Thời gian: lúc còn thơ ấu (Năm mấy tuổi?)Không gian: xẩy ra ở nhà, trường học…– Đối tượng thuộc trải qua kỉ niệm: người thân, bạn bè, thầy cô…
– nói lại những vụ việc đã xẩy ra theo một trình tự nỗ lực thể.
– Suy nghĩ, xúc cảm về kỉ niệm: Đem lại thú vui hay nỗi buồn? cảm giác trân trọng, yêu mến?…
3. Kết bài
Khẳng định lại quý hiếm của kỉ niệm với bản thân: Kỉ niệm đáng nhớ của thời thơ ấu đang trở thành một hành trang rất đẹp đẽ. Trong tương lai lớn lên, tôi sẽ nhận ra… (bài học tập rút ra).
Dàn ý – mẫu mã 2
1. Mở bài
Giới thiệu chung về kỉ niệm hồi ấu thơ sẽ kể.
2. Thân bài
Thời điểm, thực trạng xảy ra kỷ niệm đó.Kể lại diễn biến của kỉ niệm đó.Bài học tập rút ra, ý nghĩa sâu sắc của kỉ niệm đã thử qua.3. Kết bài
Cảm dìm của fan viết về kỉ niệm đã kể.
Dàn ý – mẫu 3
1. Mở bài
Giới thiệu, dẫn dắt về kỉ niệm hồi ấu thơ làm em nhớ mãi: phần đa kỉ niệm luôn mang lại cho con tín đồ nhiều cảm xúc. Từ đó, bọn họ biết trân trọng cuộc sống thường ngày nhiều hơn. Đặc biệt nhất có lẽ phải nói đến những kỉ niệm về thời thơ ấu. Cùng tôi vẫn còn đó nhớ mãi kỉ niệm…
2. Thân bài
a. Hoàn cảnh xảy ra kỉ niệm:
Thời gian? Địa điểm?Người thuộc trải qua kỉ niệm: tín đồ thân, thầy cô, chúng ta bè…
b. Nhắc lại kỉ niệm hồi thơ ấu
Kỉ niệm: Ngày thứ nhất đi học; Chuyến du lịch cùng gia đình…Diễn biến: đề cập lại những vấn đề đã xẩy ra theo trình tự tuyệt nhất định.Cảm nhận, lưu ý đến về kỉ niệm: Vui vẻ, trân trọng, nuối tiếc nuối…3. Kết bài
Khẳng định lại quý hiếm của kỉ niệm với bản thân: Kỉ niệm… đang trở thành một phần kí ức rất đẹp đẽ, góp tôi biết trân trọng cuộc sống đời thường hơn.
Dàn ý – mẫu mã 4
1. Mở bài
Nêu sứ mệnh của kỉ niệm, ra mắt về kỉ niệm hồi thơ dại làm em lưu giữ mãi.
2. Thân bài
– ra mắt về thực trạng xảy ra kỉ niệm:
Thời gian, địa điểm ví dụ xảy ra kỉ niệm.Người cùng em trải qua kỉ niệm: Ông bà, ba mẹ, thầy cô hoặc bạn bè…– nhắc lại hầu hết sự kiện đáng chú ý: Kỉ niệm kia xảy ra như vậy nào? Ấn tượng sâu sắc nhất về kỉ niệm đó?
– suy xét của em về kỉ niệm: Đem lại niềm vui hay nỗi buồn?
3. Kết bài
Khẳng định kỉ niệm xứng đáng trân trọng với có chân thành và ý nghĩa đối cùng với em.
nói về một kỉ niệm hồi thơ dại làm em ghi nhớ mãiTop 100 nhắc về một kỉ niệm hồi ấu thơ làm em lưu giữ mãi (hay nhất) 6
Kể về một kỉ niệm hồi thơ dại làm em lưu giữ mãi – chủng loại 1
Tuổi thơ là quãng thời gian đẹp đẽ và êm ả nhất đối với mỗi chúng ta. Tuổi thơ ấy giữ gìn biết bao kỉ niệm, gồm có kỉ niệm vui, cũng có thể có những kỉ niệm buồn, nhưng toàn bộ chúng các giúp ta khôn lớn, trưởng thành hơn. Giữa những kí ức xinh tươi ấy, lần tôi về quê đã giữ lại trong tôi những tuyệt vời sâu sắc cùng một kỉ niệm khiến tôi không bao giờ quên.
Sau 1 năm học tập vất vả, phụ huynh cho tôi về quê chơi một tuần lễ để thăm ông bà cùng họ hàng. Nghe được điều này tôi đã buồn bực biết nhường nhịn nào, tôi liên tưởng tới những ngày hè nhàm chán, nóng hổi ở quê nhà nhưng mà lòng bi lụy rượi rượi. Nhưng cha mẹ đã đưa ra quyết định nên tôi chẳng dám phản nghịch đối. Ngày bố mẹ đưa tôi ra xe để về quê lòng tôi bi ai thắt lại. Chiếc xe gửi bánh, hình ảnh thành phố lan tràn xa dần, quang quẻ cảnh bước đầu chuyển sang phần nhiều cánh đồng lúa xanh xao bát ngát, trải dài cho tận chân trời, thành phầm cũng dần dần thưa thớt hơn. Quê tôi ở ngoại thành Hà Nội, đi chỉ trong vòng một giờ đồng hồ đeo tay đã cho nơi. Đến trạm dừng xe, ông bà và các bạn bè đã đợi sẵn để tiếp tôi. Rất nhiều người người nào cũng hớn hở, vui mừng.
Ông bà gửi tôi về nhà, tôi rửa phương diện mũi rồi đứa em tên Hòa kéo tôi sang nhà đất của em. Em dẫn tôi vào một góc kín và mang ra không biết bao nhiêu là giấy màu, nan tre,… Cu cậu bảo biết tôi đã về nên để dành gần như thứ này đợi tôi mang lại làm sáo diều. Nói ngừng Hòa mỉm cười giòn tan, niềm vui trong trẻo có tác dụng tôi thấy thân thiện ngay với Hòa, dù trước đây tôi và em rất ít khi trò chuyện với nhau.
Chỉ một thời gian sau Hòa sẽ lôi hết quy định ra thân sân và em bước đầu bày mang lại tôi phương pháp làm diều. đông đảo nan tre được vót sẵn, nhẵn thín, gần như tấm giấy màu xanh lá cây đỏ trông thiệt sặc sỡ,… Hòa vừa trả lời tôi, vừa làm nhoay nhoáy cái diều của bản thân mình vậy nhưng chẳng mấy chốc diều của em đang hoàn thành. Một dòng diều bự với màu đỏ rực cai quản đạo. Sau đó 1 hồi hì hụi, ở đầu cuối diều của tôi cũng trả thành, nó siêu vẹo và dường như hơi yếu. Nhưng tôi vẫn khôn cùng vui, vì đây là lần đầu tiên tôi tự có tác dụng được một món đồ chơi đến riêng mình. Làm chấm dứt con diều shop chúng tôi ra triền đê của xóm thả, Hòa thả diều vô cùng điệu nghệ, chẳng mấy chốc diều đã bay lên rất cao vút, hòa trong giờ đồng hồ gió là tiếng sáo diều vi vu, nghe thật nhẹ dàng, êm đềm, thiết tha. Cứ vậy cả buổi chiều shop chúng tôi chơi đùa với nhau. Hòa đã làm tôi chuyển đổi hẳn cân nhắc của mình về kì nghỉ ngơi hè chán nản ở quê.
Những ngày sau đó, tôi còn được Hòa đưa đi khám phá tương đối nhiều điều thú vui khác: chăn trâu, bắt cá, bơi sông,… những thú vui tuổi thơ mà tôi đã chẳng bao giờ có được nếu không có kì ngủ hè này.
Kết thúc kì nghỉ, tôi lưu luyến chẳng mong mỏi rời xa quê hương, rời xa các cụ và nhỏ bé Hòa. Kì nghỉ này đã khiến cho tôi thêm yêu thương quê hương, yêu khu vực chôn rau cắt rốn của mình. Phần lớn kỉ niệm này tôi vẫn mãi lưu lại trong tim, nó cũng mặt khác là rượu cồn lực nhằm tôi nỗ lực học tập thật tốt để xây dựng quê nhà thêm giàu đẹp.
Kể về một kỉ niệm hồi ấu thơ làm em ghi nhớ mãi – mẫu mã 2
Thời thơ ấu là quãng thời gian có biết bao kỉ niệm đáng nhớ, thỉnh thoảng nhớ lại chỉ biết tự nhảy cười vày sự ngây ngô của mình. Sau từng kỉ niệm em thấy mình trưởng thành và cứng cáp hơn, chín chắn hơn. Câu chuyện trong lần phụ huynh em đi công tác chính là kỉ niệm em ghi nhớ mãi quan trọng nào quên.
Từ nhỏ em chưa bao giờ phải ở nhà một mình, thời gian nào cha mẹ luôn ở mặt quan tâm, lo ngại cho em từng li từng từng tí. Gắng nhưng, bao gồm một lần em nên tự quan tâm cho mình cùng cô em gái năm tuổi. Đó là vào khoảng thời gian ngoái, cơ quan bố mẹ em có vấn đề bận thốt nhiên xuất, đề xuất cả hai bạn phải đi công tác làm việc xa một chuyến. Buổi tối ngày hôm trước vừa nhận thông báo mà sáng sủa hôm sau bố mẹ em đã buộc phải lên đường ra sân bay rồi. Mẹ em vừa chuẩn bị đồ đạc vừa cuống quýt gọi điện mang lại ông bà ở bên dưới quê lên trông hai bạn bè trong mấy ngày hôm đó. Lúc ấy em và em gái chỉ biết ngơ ngác nhìn nhau, đo đắn chuyện gì sẽ xẩy ra nếu hai đứa từ bỏ trông nhau.
Sau lúc thu xếp khăn gói xong, phụ huynh gọi cả nhì đứa xuống dưới phòng bếp để dặn dò. Em thắc mắc: “Sao bố mẹ không dặn luôn ở trên đây mà cần xuống tận bên dưới bếp làm những gì nhỉ?”. Hai bạn bè vừa cách vào, bà mẹ liền nói:
– Vì phụ huynh gọi gấp quá phải sáng mai ông bà new bắt xe tự quê lên đây, rất có thể đến trưa mai ông bà bắt đầu đến nơi. Cố kỉnh nên, sáng mai nhị đứa nên tự chăm sóc nhau, tự thổi nấu ăn cho tới khi các cụ lên. Những con đã nhớ chưa?
Nói xong, bà bầu dẫn em đến gần tủ lạnh nhằm chỉ cho em địa điểm từng loại món ăn đã nấu ăn sẵn mẹ đã chuẩn chỉnh bị. Bà mẹ còn chỉ đến em biện pháp bật, tắt bếp như thế nào để đun sôi lại đồ ăn trong tủ. Khi ấy, em cảm xúc rất lo ngại vì chưa lúc nào tự nấu ăn cơm, cũng chưa khi nào ở nhà một mình, ngoài ra còn trông cả em gái nữa.
Sáng hôm sau, cha mẹ em xuất xứ sớm ra sảnh bay. Chắc mẹ cũng không yên tâm nên dặn đi dặn lại hai đồng đội ở nhà yêu cầu cẩn thận. Hai đồng đội phải từ ngồi ăn uống sáng, tiếp đến em yêu cầu tự dọn bàn, rửa bát. Đến sát trưa, ông bà em lại call điện bảo rằng ông bà bị lỡ chuyến xe sáng đề xuất chiều mới đến nơi. Ráng là đến giữa trưa hai đứa bắt buộc tự vào bếp nấu ăn. Chẳng gọi sao lúc nhảy em không thấy nó lên. Em sẽ thử nhảy đi bật lại đúng như cách người mẹ dạy nhưng không tồn tại tác dụng. Thời điểm ấy, em đột nhiên hoảng hốt:
– tuyệt là bếp hỏng rồi, có lúc nào sẽ dẫn đến cháy và nổ không em nhỉ?
Em gái em đùng một cái khóc ầm lên, nó cứ luôn luôn miệng nói:
– Anh ơi em hại lắm, em hại lắm! sắp tới cháy rồi!
Đã cố em lại càng cuống hơn, em chỉ biết kéo tay em chạy thật cấp tốc xuống phòng bác bảo đảm khu nhà ở để kêu cứu. Bác bỏ cũng vội vã lên xem tình hình ra sao. Sau một hồi kiểm tra bác nói:
– chẳng sao đâu nhé, chỉ là hết gas thôi, hai đứa yên ổn tâm!
Lúc đó em new thở phào dịu nhõm. Nhưng mang đến trưa cả hai bạn bè đều đói meo, biết làm phương pháp nào nhằm hâm lại thức ăn bây giờ. Em đành sang dấn chuông nhà hàng quán ăn xóm với nhờ cô hàng xóm nấu bếp hộ, nhị đứa còn ăn uống cơm luôn cùng gia đình cô. Đến chiều ông bà mới lên đến mức nơi, em kể hết gần như chuyện đến ông bà nghe. Ông bà khen em ngoan, cấp tốc trí khi biết nhờ cho sự giúp sức của tín đồ khác, không đông đảo tự quan tâm mình nhưng mà còn âu yếm cả em gái nữa.
Sau lần ấy, em đã nỗ lực tự học, tự làm cho những các bước đơn giản trong công ty để bố mẹ không phải lo lắng mỗi lúc đi vắng. Em thấy kỉ niệm lần đó là 1 trong những trải nghiệm xứng đáng nhớ đối với em, nó giúp em trưởng thành và cứng cáp hơn.

Kể về một kỉ niệm hồi thơ ấu làm em ghi nhớ mãi – chủng loại 3
Năm nay, em đã là học viên lớp 6 nhưng phần đa kỉ niệm hồi còn thơ ấu em không lúc nào quên. Một trong những kỉ niệm ấy tất cả chuyện rèn luyện chữ viết hồi em học lớp 3. Em thay đổi học sinh tốt Văn cũng chính là nhờ một trong những phần vào số đông ngày rèn luyện khổ cực ấy.
Trong các môn học, em sợ độc nhất vô nhị môn chủ yếu tả do chữ em xấu. Môi lúc tới giờ chép thiết yếu tả theo lời cô đọc, em thấy cực khổ vô cùng. Chưa khi nào em đạt điểm trên cao môn này. Nhiều buổi tối, em giở tập, im nhìn đều điểm kém với lời phê ngặt nghèo của thầy giáo rồi buồn và khóc. Mẹ thường xuyên theo dõi việc học tập của em. Biết chuyện, bà mẹ không rày la trách mắng mà ân cần khuyên nhủ:
– con lớn rồi, đề xuất cố tập viết làm sao cho đẹp. Ông bà mình bảo đường nét chữ là nết tín đồ đấy con ạ!
Em ngẫm nghĩ và thấy lời răn dạy của chị em rất đúng. Chính vì như thế em quyết tâm tập viết hằng ngày, đến bao giờ chữ em trở nên sạch đẹp mới thôi.
Em tự đề ra cho bản thân kế hoạch hàng ngày dành ra một tiếng đồng hồ thời trang tập chép. Trước nhất em chép lại những bài tập phát âm trong sách giáo khoa. Sau đó, tập chép những bài xích thơ ngắn. Bà bầu dạy em biện pháp cầm cây bút sao cho thoải mái và dễ chịu để viết lâu không trở nên mỏi tay. Em học theo và đã quen dần với bí quyết cầm cây viết ấy. Từng bài, em viết nhiều lần ra giấy nháp, lúc nào tự thấy đã kha khá sạch đẹp thì mới có thể chép vào vở. Xong xuôi xuôi em nhờ bà mẹ chấm điểm. Những bài xích đầu, người mẹ chỉ mang đến điểm 5, điểm 6 vày em viết còn sai chính tả với nét chữ không đều. Em ko nản chí, càng cố gắng hơn.
Đến bài bác thứ chín, thiết bị mười, em đã có rất nhiều tiến bộ. Các dòng chữ hầu như đặn, ngay hàng thẳng lối hiện ra dưới ngòi bút của em. Chị em không dứt động viên tạo nên em tạo thêm quyết trung ương phấn đấu.
Lần trước tiên được cô giáo mang đến điểm mười bao gồm tả, em khôn cùng sung sướng. Gia sư khen em trước lớp và khuyên các bạn hãy coi em là gương tốt để học tập tập.
Em luôn luôn nhớ lời chị em và thầm cảm ơn mẹ. Em chũm quyển vở có điểm 10 đỏ tươi về khoe cùng với mẹ. Người mẹ xoa đầu em nói:
Kể Về Một Kỉ Niệm Hồi Ấu Thơ làm Em lưu giữ Mãi ❤️️ 15 bài Hay ✅ gần như Kí Ức Đẹp Của mỗi cá nhân Mang Đến Nhiều cảm hứng Lắng Đọng Khi nhắc Lại.
Dàn Ý kể Về Kỉ Niệm Thời Thơ Ấu
Tham khảo mẫu Dàn Ý kể Về Một Kỉ Niệm Hồi Ấu Thơ được share sau phía trên để triển khai bài văn tương đối đầy đủ ý nhất.Mở bài: Giới thiệu kỷ niệm sâu sắc làm em ghi nhớ mãi cho tận ngày nay.
Xem thêm: Mẹo Điền Từ Vào Đoạn Văn Tiếng Anh 9, Tiếng Anh 9
Thân bài:
Kỷ niệm đó diễn ra ở đâu? size cảnh thay nào?Những đối tượng người tiêu dùng nào gắn thêm bó với lưu niệm của em?
Kỷ niệm đó mang đến cho em lưu ý đến gì?
Kỷ niệm của em có phải là hồi ức rất đẹp không?
Kết bài: Em có xem xét gì về các kỷ niệm đáng nhớ đó.
Tham Khảo bài